STT Tháng 1 Hay & Những Câu Nói Về Tháng Giêng Tâm Trạng Nhất! Update 03/2024

Chỉ dăm ngày nữa là trời đất chuyển mình bước sang năm mới, nên hôm nay tôi đã tổng hợp những đoạn tản mạn, những dòng status và những câu nói hay về tháng 1 của mình cũng như của những tác giả khác để mọi người cùng nhau thưởng thức. Mặc dù tháng giêng là cách gọi khác của tháng 1 âm lịch, và dẫu tháng 1 dương lịch với tháng giêng là hai thời điểm hoàn toàn khác nhau, chúng mang trong mình tiết khí khác nhau, mùi vị khác nhau và cảm xúc cũng khác nhau. Nhưng trong bài viết này, tôi vẫn muốn gom những dòng cảm xúc của 2 tháng ấy vào chung một chỗ, bởi suy cho cùng, đó không chỉ là sự đồng nhất về một cái tên, mà tôi cho rằng chúng còn mang chung một ý nghĩa – đó là khoảng thời gian đánh dấu một sự khởi đầu!

Và không chần chừ thêm nữa, chúng ta hãy cùng chào đón tháng 1 bằng những dòng status tháng 1 rất hay và những hình ảnh chữ tuyệt đẹp dành riêng cho tháng 1 sau đây nhé? Những dòng status đầy cảm xúc về tháng giêng và tháng 1 này được trích trong vài bài tản văn tôi viết cùng vài bài tản văn viết về tháng giêng sưu tầm của những tác giả khác. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích những hình ảnh chữ rất đẹp về tháng giêng, những dòng status tháng giêng và những câu nói hay về tháng 1 đầy tâm trạng này. Chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt bên những dòng stt tháng 1 rất lãng mạn và những dòng stt về tháng giêng hay!

Những hình ảnh chữ đẹp nhất về tháng giêng xuân

Stt tháng giêng trong tản văn “Khắc khoải vào giêng” – Huỳnh Minh Nhật

Mồi lên điếu thuốc, bởi hôm qua ai đó đã bỏ màn đêm trong bản giao hưởng cô đơn nên hôm nay tôi lại được dịp dậy sớm để đón cái lạnh sắt se cuối cùng của tháng 12 buồn bã. Ngày mới đón tôi bằng những cơn gió lạnh lùng, căm căm rét. Tôi ngồi đây, bên ly cà phê với những bâng khuâng chờ đợi con nắng sang mùa.

Những gã si tình nói rằng mùa đông dịu ngọt. Em ơi, thế mùa xuân có đẹp gì không? – Có ngày yên bình vắng bóng gió giông, có nắng miên man tô má em hồng, có cơn mưa bụi rải đầy phiến lá? Trời xuân thì đẹp thế, thương nhớ lại mong manh, em đi đâu giữa khoảng trời xanh bỏ lại một cuộc yêu đương dang dở không thành? Em nói mùa xuân có gì đáng đợi? Nghe đâu vài ba hôm nữa đất trời sang giêng…

Tôi sinh vào giữa mùa xuân, một ngày tháng ba thơm mùi nắng chín, đâu đó bên thềm còn sót những cánh mai vàng nở muộn, chẳng hiểu sao tôi ghét mùa xuân đến thế? Thuở yêu đương, tôi uống cà phê đặc sánh không đường, ngày chia ly, tôi uống cà phê đen đường ngọt lịm. Gió trượt dài trên những ngón tay, đông bỏ lại đây thương nhớ vơi đầy, khắc khoải…

Cao nguyên nghiêng mình nhớ về xứ Huế, ai đó bảo rằng Huế rất trầm tư. Tôi nhớ hôm nao ai bước chân trần xuống phố đón mùa hoa nở, không thèm khoác áo, chân run lập cập giữa những màn mưa hòng đợi tiếng bước xuân về, nghẹn ngào gõ nhịp trên vai. Mãi ngốc nghếch tưởng rằng trời đất giao thoa thì mùa trở lại nên người cũng thế, đâu biết rằng cứ mỗi xuân về đông lại thê lương!?…

Cố đô giờ này chắc đang lạnh lắm, từng đợt gió phong phanh ôm ấp những màn mưa cuốn Huế vào lòng. Ấy thế mà chưa bao giờ tôi nghe Huế buông một lời than thở vì cái sầu, cái lạnh, có chăng là người trách Huế mà thôi. Dưới những hàng cây, dưới đôi mắt của một kẻ khát khao được hòa mình vào những thanh âm nhẹ nhàng phảng phất, có một Cố đô mong manh đến lạ lùng khi những hạt mưa cuối mùa hóa thành cảm xúc, những mảnh tường bạc trắng tháng ngày cũng chợt gợi nhớ đến hình hài đôi cánh thiên di. – Có một mùa phố đổ rêu phong tiễn những loài chim di trú vỗ cánh bay đi tìm miền nắng ấm, và cũng có một mùa phố lại đón chúng trở về khi cái giá rét đã qua…

Xuân hạ thu đông cứ thế gặp nhau như sự quẩn quanh của yêu đương rồi ly biệt. Sao xuân tới hoài mà người còn chưa trở lại? Những cánh chim trời rủ nhau bỏ xứ khi mùa đông đến, cho tới khi nắng ghé trên những ngõ hồn thì chúng lại quay đầu í ới gọi nhau, nhưng không phải rằng tất cả, có những cánh chim mãi chẳng trở về, có những cánh chim mãi mãi sẽ không bao giờ còn sà vào lòng phố nữa, không biết tại nơi ấy quá ấm áp và ngọt ngào, hay đơn giản chỉ là chúng không còn muốn trở về miền trời thân thuộc. Để rồi có những buổi chiều cô đơn, những áng thơ tình lại ngóng về phía chân trời, chờ đợi, đợi chờ một cánh chim xưa trở về với phố!

Ai cũng ước mơ những khung trời lạ, có những điều vĩnh viễn đã rời xa. Lòng người từ ấy không mùa, phố không mùa, những con đường không mùa, ai đợi ai trong bao thương nhớ vô ngàn mà quên mất rằng đồng hồ vẫn đổ thời gian! Ngây ngô thế? Ừ! Ngu ngơ thế…

Tôi ngày xưa – gã trai đôi mươi lạc lõng giữa thành phố mượn. Em thuở ấy – một cánh chim hoang mơ ước tới những khung trời. Thời gian mải miết trôi qua, nay tôi đứng đây giữa đại ngàn bao la vẫn nhớ thương lắm những ngả đường êm thẳm, nhớ tiếng dòng chảy Hương giang, nhớ góc quán quen, nhớ dáng mệ già nặng vai đòn gánh. Em bây giờ phiêu diêu chốn nào? Giữa bầu trời đượm nắng và hoa có nhớ hay chăng một vầng mây cũ?

Lâu chưa ghé về thăm Huế, và cũng lâu rồi tôi chưa thả hồn vào những chuyến đi. Tâm tư khô cằn một ngày cuối đông cho người lại mơ về những con đường bình lặng. Những hồn thơ bắt đầu bỏ ngỏ, tim lại biết mong một buổi hẹn hò, nụ cười nào mới đây chẳng còn xa lạ, thân quen quá? Ừ! Thân thương quá! Ai hãy nói với tôi rằng đó không phải là những cảm xúc chỉ để lấp đầy một thoáng đơn côi!? – Chỉ còn gió hát ru mây, lặng lẽ…

Tôi không nhớ nổi giêng về lòng có vui không, chỉ biết rằng vài ba hôm nữa tháng giêng lại đến, Huế của tôi lại đón xuân về vắng một người mơ, sẽ chẳng còn ai đứng ngắm mùa xuân chân trần viễn phố. Xuân rộn rã lắm, nên cứ mỗi độ xuân về tôi thường khoác áo đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, từ góc quán quen cho đến những đỉnh đồi chơ vơ sương khói. Mai xuân đến, phố chợ đông người rộn ràng trẩy hội, liệu Huế có buồn khi vắng một người cuối phố làm thơ!?

Ngày trôi không vội vã. Những gã si tình nói rằng mùa đông dịu ngọt. Em ơi, thế mùa xuân có đẹp gì không? Sao em không về để lắng nghe tiếng khóc của áng mây hồng một chiều xuân ấy? Nơi đây xuân gầy guộc lắm, xuân hanh hao lắm! Máu tim ai thắm đỏ những cánh đào, giọt lệ nào thấm mặn những màn mưa và những nỗi riêng mang nào đã gửi sắc vàng cho hoa cúc? Em à, xuân này có đáng đợi mong? Xuân đẹp thế? Xuân bình yên thế?

Sao em không về?

Nghe đâu vài ba hôm nữa trời đất sang giêng…

Stt tháng 1 tâm trạng trong “Tản mạn với nàng Xuân” – Huỳnh Minh Nhật

Em có thấy tháng giêng đang mỉm cười không? Bảng lảng hương xuân, nhẹ nhàng vạt nắng, những con đường lạnh lẽo tháng ngày nay đã rợp đầy màu sắc hoa xinh. Đầu ngõ nhà anh có hàng dã quỳ xôn xao trước gió, có gốc lộc vừng bùi ngùi tiễn bước đông qua. Phố chợ ngoài kia đông vui rộn rã với người xe, với những món quà. Mùa khô hanh tàn rồi, xuân ngập ngừng ngoài ô cửa sổ, em có thấy tháng giêng đang mỉm cười không? Và có thấy mùa xuân năm nay hình như hơi xanh xao quá!?

Giêng về trong đáy mắt, anh khoác áo mới lang thang trên những ngã đường quen thuộc, những nụ cười giòn tan, những chuyến xe tao ngộ. Sao em không về tô nắng tháng giêng cho đôi môi thắm đỏ, cho đôi má ửng hồng rồi mỉm cười xuống phố? Con phố bé nhỏ này có lẽ quá thênh thang cho tình yêu của chúng ta, nhưng chẳng lẽ nó cũng quá dài rộng, quá bộn bề cho một cái nhìn như thời xưa cũ!? Chà, xuân đến rồi đấy! Ngày vẫn cứ trôi, mùa vẫn hoài trôi…

Xuân về, anh bỗng nhớ điều chi rất lạ, không phải một người; không phải một thời mà cũng chẳng phải một nụ cười hay ánh mắt. Giấc mơ đi hoang về chốn xa xôi vô tận, bỏ lại nỗi niềm vọng vào lòng phố những nốt trầm lặng đến rợn người. Hoàng hôn không buông nhưng chiều thì vẫn tím, nỗi nhớ đầy vơi theo năm tháng, gió sắt se xiên ngang vạt áo đùa cợt với vai gầy, khói thuốc nặng nề rơi xuống lòng tay, em có còn điều gì chưa nói với anh?

Chiều vẫn chìm trong cái lạnh tàn đông, hương xuân kia chỉ nở trong lòng, hồn rực lên tháng ngày yêu đương cháy bỏng. Con đường trở mình vài ba đợt gió, anh lại bước đi trong mớ dư hương mông lung lơ đễnh ngập tràn trong mê lạnh. Con đường này ngày xưa từng có hai người hò hẹn, nay chẳng ai về ven đường phong kín rêu xanh, kỷ niệm ùa lên vai người cứ thế miên man, day dứt mãi… Chẳng hiểu vì sao anh lại hướng những bước chân di về chốn xa xăm hoài niệm của những ngày nào, chẳng hiểu sao mình lại ngoái đầu về phía hoàng hôn để rồi ánh mắt lại rực lên nỗi sầu mười tám.

Xuân đẹp như nụ cười trên môi thiếu nữ, anh yêu cái nắng tháng giêng mềm mại ấy như ngày xưa đã từng rất yêu mái tóc một người, em có thấy tháng giêng đang mỉm cười không? Trước ngõ nhà anh có gốc si già đâm chồi nảy lộc, có cội mai vàng ủ những nụ xinh, có vạt cỏ rất xanh, có con nắng rất vàng, có loài gió nhẹ nhàng thơm lừng nỗi nhớ. Trước ngõ nhà em đã có những gì để chờ xuân tới? Lâu rồi anh cũng chưa qua, và con đường nơi em liệu có đơm hoa với đất trời hay vẫn đứng chờ một người mà giăng kín rong rêu một màu sầu sẫm, cũng lâu rồi anh chưa về lại…

Gió mơn man bên lưng chiều, lòng người cứ chênh vênh mỗi độ xuân về trên lối, em không thấy xuân về hay sao? Sao em không lấy con nắng tháng giêng mà tô cho môi đỏ, cho má hồng rồi khoác áo mới xuống phố đón mùa xuân tới? Biết đâu anh lại được gặp người như cái thuở nào xa lắc xa lơ? Hay con phố này đã dần mờ phai theo ngày tháng, và em cũng đang mỉm cười trong lòng phố khác với một người nao có bờ vai rộng? Có những điều vẫn luôn hiển hiện, cớ sao lòng cứ thích hỏi han…

Đêm nay là đêm giao thừa, bầu trời có lẽ đủ trong để cho ta ngắm những vì sao và ước mơ những điều chưa đến. Anh vẫn hạnh phúc với gia đình và những chuyến đi, anh vẫn vui vẻ với bạn bè và công việc, nhưng những điều đó lại thuộc về một bầu trời khác của tâm hồn. Khổ đau trong hạnh phúc chẳng có chút gì để gọi là một điều kỳ lạ. Và nếu như trong hai chúng ta có một ai đó thuộc về bầu trời của niềm vui, nếu có ai đó được hạnh phúc trong mọi ngăn khóa của trái tim, của tâm hồn thì anh hi vọng đó sẽ là em, bởi đã từ lâu, trong lòng anh đã chất chứa một nửa bầu trời riêng mang rất cũ!

Chỉ là rất tự nhiên thôi, anh lại nhớ đến mỏi lòng năm tháng xa xôi, giây phút giêng xuân là mùa hò hẹn. Nay xuân về, nơi anh có nắng, có gió, có mùa xuân bỏng cháy, và nơi anh cũng có thương nhớ, có bình yên, có kỷ niệm dâng đầy. Lòng lại rượi buồn vì những giấc chiêm bao, mùa xuân nay sao lại u sầu đến thế? Đã một thời hoang hoải với những giấc mơ, đã một thời lang thang trong những màn mưa chẳng biết lạnh lẽo là gì, ấy thế mà nay ngập tràn vạt nắng xuân xanh cũng không đủ ấm lòng một chút…

Giêng về trong đáy mắt, chiều vẫn chìm trong cái lạnh tàn đông, anh khoác áo mới lang thang trên những ngã đường quen thuộc, vài lối mòn phong rêu, mấy chốn xưa cô quạnh. Sao em không về tô nắng tháng giêng cho rạng rỡ môi cười, cho dịu dàng ánh mắt rồi khoác áo mới mỉm cười cho mùa về thôi bớt xanh xao? Chà, xuân đến rồi đấy! Ngày vẫn cứ trôi, mùa vẫn hoài trôi, nhưng người thì không trở lại… thôi thì một lần hãy hóa thành mùa xuân cho phố người ơi!?

Em có thấy tháng giêng đang mỉm cười chăng, em có thấy xuân về hay chăng? Sao em không vận chút sắc xinh rồi mỉm cười đưa gót chân gầy xuống phố ngắm mùa hoa nở? Phố phường độ này người ta chưng đầy hoa cúc, hoa mai, sắc hương xuân ngan ngát rợp trời…

– Làm sao mà ta biết được, kỷ niệm xa rồi có tìm lại được đâu?

À, ra là thế…

Chỉ là rất tự nhiên thôi, anh lại nhớ đến mỏi lòng năm tháng xa xôi, thuở tháng giêng non là khởi đầu của mùa hò hẹn…

Chỉ là rất tự nhiên thôi!

Mưa chẳng nhảy valse trên đường nữa
Vàng chi lắm thế nắng mai ơi
Hình như có điệu tango mới
Đưa bước em qua ngõ nhà người

Đông biếc đã phai ngoài dậu trúc
Tết hồng xác pháo cuối hiên mai
Có chàng nghiêng ngó xuân sau trước
Rồi chợt thấy mình đi theo ai…
(Thơ mùa xuân – Bông hồng đầu năm – Mường Mán)

Stt tháng giêng hay trong tản văn “Tháng giêng” – Nguyễn Sĩ Đoàn

Ai cũng yêu thích mùa xuân. Lẽ tự nhiên như thế. Một năm khởi đầu từ mùa xuân. Mà tháng giêng lại là tháng đầu tiên của mùa xuân nên người ta càng yêu hơn. Trăng tháng giêng như lộc non mới nhú. Sáng nhưng không lộng lẫy. Nó có cái gì như e thẹn mơ hồ. Có tiếng nhạn kêu trong đêm. Tiếng chuông, tiếng trống từ đâu đó vọng lại. Nghe tưởng gần mà lại rất xa. Rồi nắng. Bình minh như nạm vàng. Mây bay thong thả như được khảm trên bầu trời. “Nắng lên rồi”. Câu nói thay cho lời chào. Cái nắng tháng giêng thật êm dịu. Bởi nó là cái nắng của mùa xuân…

Giữa cái mát xanh bóng lá, giữa cái ngan ngát hương hoa là tiếng hát của muôn loài. Ngọt lịm, ngon lành như vừa được uống từng ngụm nước từ cái giếng làng múc bằng chiếc gầu mo. Đất trời mang mang. Người không uống rượu mà lúc nào cũng như say. Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống trong người căng lên. Con tim như trẻ lại, đập mạnh hơn. Trong lòng thấy toàn bướm bay hoa nở. Những cặp mắt nhìn vào cặp mắt chứa chan tình thương trìu mến. Những cái miệng xinh xinh cười cười. Không nói lời nào mà hàm xúc biết bao niềm trăng ý nhạc.

Cái đẹp của mùa xuân, của tháng giêng giản dị lắm. Không phải bằng ánh đèn màu rực rỡ. Cũng không phải bằng mùi thơm của nền công nghiệp làm ra. Cái đẹp của tháng giêng mộc mạc hồn nhiên. Là cỏ biếc xoan đào. Là xanh cau vàng lúa. Những người có trái tim hoài cổ thường thấy nhớ da diết cái phong vị ngày xưa mà giờ đây khó lòng tìm lại.

Cây nêu đã hạ nhưng hố chưa kịp lấp đầy. Đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong. Mưa xuân đã thay thế cho mưa phùn. Mưa rây rây nhưng đường khô ráo. Đi ngoài đường không ướt áo. Tháng giêng mà không có mưa bụi lay phay, không có những đợt rét nhẹ nhàng thì sao gọi là mùa xuân. Nói cho cùng, không phải nơi nào cũng có một tháng giêng của mùa xuân như thế. Người nước ngoài muốn nói gì mặc ý. Tôi vẫn cho rằng trên Trái Đất này không đâu bằng quê hương đất nước tôi. Tháng giêng lộc biếc tỏa xanh trên vòm cây. Mưa đấy nhưng nền trời vẫn trong, lại còn ửng lên một màu sáng hồng. Cái rét ngọt ngào tình tứ tô điểm thêm vẻ đẹp cho đôi má, đôi môi vốn dĩ đã tươi đã thắm. Tháng giêng cũng là mùa của lễ phật, lễ tiên tổ cha ông. Người sống và người đã khuất như hiểu lòng nhau. Không nói mà như đang trò chuyện. Hai thế giới âm dương lấy cái tình, lấy cái đạo lý làm người bảo ban dạy dỗ. Chớ thấy giàu mà tham. Chớ thấy sang mà bỏ nghĩa. Chớ vì sợ mất cái lợi riêng mà làm tôi mọi cho người ngoài.

Thời tiết tháng giêng thật lạ. Đúng là rét đài. Không nóng không lạnh. Ban đêm tuy vẫn phải đắp chăn. Nhưng ban ngày không còn phải đùm đụp áo đơn áo kép. Cái nóng cái lạnh giao hòa tạo thành tháng giêng tình tứ. Người ta nâng niu trìu mến lắm cái ấm áp tháng giêng. Tháng giêng đẹp lung linh trong mắt mọi người, trong cỏ cây hoa lá…

Những dòng status viết riêng cho tháng giêng – Hải Nguyên

Tháng giêng, yên bình và chậm chạp. Khiến cho ngày và đêm bình thường nhưng rất lắng đọng. Tháng giêng, lòng người cũng xốn xang….

Tháng giêng, thấy trong trái tim mình và mọi người cũng có thật nhiều ước vọng. Ai đó đã nói cần phải có nhiều hi vọng để bản thân mình không bao giờ gục ngã, cần phải cố gắng hơn gấp ba lần sức lực mình có để bước qua mọi chông gai trong cuộc sống này, cần phải biết cách nhận ra điều gì được và mất để kịp rút ra những bài học quý giá hơn về sau cho bản thân.

Tháng giêng cũng đã giúp ta nhận ra nhiều thứ: những thứ mình đã đánh mất, những thứ mình đã lãng quên, những thứ mình đang trân quý.. Nhưng không hẳn vì vậy mà ta thôi những ước mơ, những hi vọng.

Với những giọt nước mắt thật sự rơi đi vì điều gì đó ta lại nhận ra mình cần phải biết cách cứng rắn hơn để sống, với mỗi một nông nổi qua đi ta học được cách đứng dậy và gạt bỏ tất cả để bước đi. Cũng giống như người ta vội vã trong tháng chạp để rồi bình yên, thanh thản hơn trong tháng giêng…

Ừ, tháng giêng vẫn đong đầy những hơi ấm của người thân dù ngoài trời có chút lạnh của những cơn mưa xuân rây lả lướt. Ừ, tháng giêng cũng đã bắt đầu những lo toan…nhưng ta vẫn muốn sống trọn vẹn với những xảm xúc nồng nàn, trong trẻo của tháng giêng!

Tản mạn về mưa tháng giêng hay – Xuyến Chi

Mưa bụi tháng Giêng không ồn ào như những cơn mưa mùa hạ, cũng không u uất như những cơn mưa dầm ướt nhép. Mưa không thành giọt để có thể lăn như những giọt sương treo mình trên cành hoa, mép lá. Mưa bay bay buông lơi, từng sợi dài, mịn, giăng mắc, vấn vương ngỡ như dệt tơ trời.

Mưa bụi về bao dung tưới tắm vạn vật. Mưa dịu dàng đánh thức những nụ, những chồi say ngủ trong lớp vỏ cây sần sùi. Mưa là nguồn cảm hứng để khơi dậy biết bao xúc cảm, tình người. Phải chăng buổi đất trời giao duyên hạt mưa nhỏ cũng trở nên tình tứ!

Mưa bụi tháng Giêng không vọng động để có thể lắng nghe. Mưa khẽ lắm, êm lắm! Mưa miên man, dịu dàng và thật sâu lắng. Chỉ có thể đắm mình dưới mưa, trong mưa và cùng với mưa, để mặc cho mưa hôn lên tóc tai, mặt mũi, để mặc cho những hạt bụi li ti đùa nghịch làm ướt mềm cánh áo, ta mới cảm nhận được giai điệu của mùa xuân.

Mưa bụi tháng Giêng gợi về trong ta những dấu yêu ngày cũ. Mỗi lần đi đâu, mẹ vẫn thường dặn nhớ đội nón vào kẻo ướt, vậy mà ta chẳng chịu nghe lời cứ nhong nhong chơi đùa với mưa. Cảm giác man mát, lành lạnh làm ta thích thú.

Nhưng với mẹ ta mưa sao lấm láp và phiền toái. Bởi những ngày ấy mẹ phải tất bật với cửa nhà nhớp nháp, phải hong mớ áo quần phơi mãi không khô. Lúc đó bà chỉ ước những cơn mưa ra mưa, mưa rõ to một lúc rồi thôi, kiểu như mưa rào ấy.

Ừ mà cũng phải, có khi như thế áo ta lại chẳng bị ướt, vì sẽ cảnh giác hơn, sẽ mang theo áo mưa, dù hoặc ngồi nhà chờ mưa ngớt. Đâu như mưa bụi, mưa cũng như không, nhẹ tênh như hơi thở. Ấy thế mà ta vẫn yêu mưa lắm! Vì có thế ta mới được ngồi nép bên lưng mẹ, giơ hai bàn tay lạnh cóng ra hơ lửa rồi đặt vào má mà hít hà.

Đi dưới làn mưa bụi tháng giêng ta thấy mùa xuân vẫn thế mà mùa xuân rất mới. Lòng bình yên và thanh thản đến lạ. Ta ước mình vẫn còn nhỏ dại để mưa xuân ru vỗ, tắm táp như chồi non vừa kịp nhú lên xanh!


Và vừa rồi là những dòng stt tháng 1 hay cùng những hình ảnh tuyệt đẹp về tháng 1 mà tôi muốn gửi tới các bạn. Hi vọng rằng các bạn cũng sẽ thích và yêu mến những dòng status tháng 1 cũng như những dòng status hay về tháng giêng ngập tràn cảm xúc vừa rồi. Những ngày đầu năm, ngoài việc dậy sớm hơn một chút với ly cà phê để đợi chờ những tia nắng mới, hãy dành cho mình một khoảng thời gian rảnh rỗi và thoải mái để thả chân ra phố, để ngắm nhìn, để cảm nhận và để hít thở bầu không khí mới mẻ của một năm mới đang ẩn chứa rất nhiều điều thú vị, các bạn nhé!

Xem thêm: Những bài thơ hay về tháng 1 hoặc những bài viết về tháng 1 mới nhất!

Hãy thường xuyên ghé thăm OCuaSo.Com để cập nhật nhanh những danh ngôn ý nghĩa và status hay về tình yêu cuộc sống, ngoài ra, các bạn cũng có thể xem thêm thơ tình, stt chúc tết cùng những chuyên mục khác trên blog. Chúc các bạn vui vẻ!

STT Tháng 1 Hay & Những Câu Nói Về Tháng Giêng Tâm Trạng Nhất! – Xem thêm Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu hoặc STT Hay Và Mới Nhất & Mùa Xuân