Chỉ ngày mai thôi là tháng bảy về, vĩnh biệt những tia nắng tháng sáu. Ta ngồi đây, lòng chùng xuống giữa đất trời quạnh hiu, nhâm nhi một điếu craven và lặng nhìn những tia nắng đang giận hờn vì sau những cơn mưa, những tưởng dòng trôi sẽ khát khao những làn nắng ấm, nhưng không, không ai để ý đến nó cả, chẳng ai nghĩ rằng đó là những tia nắng cuối cùng không còn trở lại. Luôn có những thứ mới mẻ để thay thế, và người ta quen như vậy rồi… (Tháng sáu và những tia nắng cuối cùng)
Tháng 7 về rồi! Sau những áng thơ tình tháng 7 rất lãng mạn và tâm trạng đã gửi tới mọi người trước đó. Hôm nay, mời các bạn cùng xem qua những dòng status, những đoạn tản văn và những hình ảnh đẹp dành riêng cho tháng 7 tuyệt đẹp sau đây, hi vọng rằng các bạn sẽ thích. Chúc các bạn vui vẻ và có những phút giây thật tuyệt bên những dòng stt tháng 7 cùng những hình ảnh rất đẹp về tháng 7!
» Stt tháng 7 trích trong tản mạn “Thế Rồi Tháng 7” – Huỳnh Minh Nhật
Rồi khi những hồi âm là mớ phong thư bàng bạc trắng, mang trên mình con tem “im lặng” đã chất đầy hòm thư mùa hạ, khi mớ tâm tình gửi vào lời thơ còn ngân nga khúc hát hoa đỏ, mùa xanh. Khi đợi chờ trả lại cô đơn giăng đầy ngõ ngách, cắn vỡ từng tia họng… Tháng bảy về, nhẹ nhàng, bất chợt, tháng bảy về nhẹ dịu mà nhạt nhòa như những nét mực nghiêng đã phôi phai dần sắc tím.
Ừ! Tận sâu trong cái lặng thinh của nỗi riêng mang như còn say ngủ, ta giật mình, chà! Tháng bảy về rồi… tháng bảy về an nhiên, chậm rãi trên từng con phố, ta cúi đầu giấu cái run rẩy vào trong rồi trốn đi lang thang với những bộn bề xếp vội trong lòng, khẽ khép áo đi tìm dịu dàng đầu gió…
Cái tháng bảy ấy mà! Nắng gắt, trời trong. Tháng bảy ấy hả? Mưa buồn bất chợt… Tháng bảy gần, mà xa, tháng bảy kì cục lắm! Tháng bảy đưa tay ra hái được mùa thu, lùi một bước đắm vào trời hạ. Tháng bảy mưa ngâu, tháng bảy gợi sầu, tháng bảy khiến tâm hồn người ta sáo rỗng, nhạt nhòa, người ta không khát khao chút nắng như tháng mười hai, cũng chẳng thèm một đợt mưa như những ngày tháng sáu. Người đi ngoài phố đâu còn nhớ về một người ngoài phố, khói thuốc buồn quên lãng sương khuya.
Tháng bảy chẳng khác gì một bức tranh đen trắng của đời, là bóng người gục đầu bên thềm cùng đôi mắt hoen thâm buồn bã. Người chờ hồi âm im lặng, người lạc tám hướng tình đời, người viết tình thơ, người cười, người khóc. Ta biết làm gì khi mang mớ hỗn độn, bùi nhùi của trái tim bước vào tháng bảy? Không vui được, buồn cũng chẳng xong… Cái tháng giao mùa ngớ ngẩn!
Bản tình ca vẫn vọng vang âm trầm sâu lắng, nét tím gầy còn hiển hiện như in vào tâm trí dẫu đã nhạt nhòa theo tháng, theo năm. Biết tìm đâu một thời đã xa, biết tìm đâu một người đã qua, đợi chờ hoài… Tháng bảy tâm hồn hóa kiếp thi thơ, tháng bảy ấm nồng trở mình hoang lạnh, giấc ngủ mệt nhoài canh ba đón giấc mơ trưa vô chừng hỗn nhịp.
Phía xa xăm chỉ có bóng dáng mây trời, hoàng hôn ngủ với giấc vô ưu nhưng đầy mộng mị. Nhiều thứ xa tầm tay với, vai mang gánh nặng đầu đời, những nụ cười hằn in tiếng nấc, dòng thời gian phiêu ru lòng người quên đi, dòng đời quên đi, sao bỏ mặc ta? Để rồi có những chiều riêng ta với ta trong giấc mơ hoang đàng viễn phố, tay trong tay, chân bước đi, thật chậm, thật khẽ khàng, thu buông khúc dạo tình ca, nhè nhẹ…
Dẫu có dại khờ cho phong rêu tình yêu thời trẻ, dẫu có chơ vơ mơ ước giữa mỏm đá của vực trời, dẫu hồi âm chừng nào năm nữa vẫn là im lặng thì ta vẫn phải chờ thôi, chờ cho phố trả về mùa thu thuở trước, khi tháng bảy là tháng vui cười, khi tháng bảy là tháng khát khao, một thoáng nhìn nhẹ hóa yêu đương vài đỗi. Vắng một người, cái bình yên sao quá xa xôi?
Tháng bảy thiếu ai liệu có cho ta gửi chút mong manh lên vòm trời rộng? Vài sợi nắng chiều liệu có còn mềm mại uốn nét thành thơ? Không đâu! Ta bỗng nhớ một chút ngọt ngào, ta chợt thèm một lời thương mến, nơi đâu? Tháng bảy này, vàng lá đi thôi, vàng sớm đôi chút cũng chẳng sao đâu, cho ta chưng cất yêu thương gửi vào khoảng lặng bình yên phương trời đâu đó.
Bởi có một người ai gửi về đây để xóa đi nỗi đau ngày cũ, vỡ lỡ tình đầu, bởi có một người xén bớt cô đơn vào con tim bé nhỏ để vun vén tình thương, bởi có một người sẵn lòng uống chút hanh hao còn lại để nụ cười ta được nở… Bởi, bởi có những ngón tay chẳng thèm lau nước mắt của mình để ấp ôm một khuôn mặt gầy hốc hác, bởi có một người mở cửa trái tim để đón nhận một nửa hoang tàn người khác bỏ đi…
Gợn đáy tâm hồn để băng qua lối, dồn nén tâm tư và hơi thở mệt nhoài trong không gian ảm đạm men tìm về cội, tìm về sâu thẳm, lạc bước. Rồi ta đợi gì? Có điều gì, có ai trong đời lại không tìm được, mà phải đợi?
Những gì thuộc về quá khứ, những thứ đã lỡ giã từ, những điều vội vã. Ta chờ một ngày tháng bảy lại xanh tóc nào tha thướt, ta đợi một ngày chiều buồn tím áo em xưa, đợi, đợi ánh mắt xanh cả bầu trời trong vắt, nắng của nụ cười… Ơ hay?
Của người dưới mộ!
Mưa lại rơi, ai bảo tháng bảy không có khát khao, ai bảo tháng bảy làm tâm hồn trở nên sáo rỗng?
– Khuya rồi, ta ước gì có nắng rơi đây…
Thơ tình: Một chiều tháng 7 rất thu
Tháng bảy về sắp sửa khát tình ngâu
Gió heo may khơi khói thuốc buồn rầu
Tôi lơ đễnh bước sầu mang gót hạ
Giấu phiến hồn rong viễn phố mùa xaTôi nhớ về cái thuở chúng tôi đi
Về mùa thu hai đứa đã phân ly
Tôi phác họa một chân dung tưởng tượng:
“Chúng tôi vui trên những ngã ba đường…”
(Đọc tiếp: Một chiều tháng 7 rất thu – Huỳnh Minh Nhật)Thơ tình: Bâng Khuâng Tháng 7
Tôi lau chưa hết dòng lệ cũ
Đã thấy bâng khuâng, tháng bảy về…
Lá úa võ vàng chân phố thị
Nghe lòng trầm uất giữa u mêHoa cúc nở chiều, mây trắng xóa
Thu về hoang hoải gió heo may
Mà người con gái đôi mắt ướt,
Vẫn còn nhớ trộm một bàn tay?
(Đọc tiếp: Bâng khuâng tháng 7 – Huỳnh Minh Nhật)
» Stt tháng 7 hay, lãng mạn và vô cùng tâm trạng sưu tầm!
Tháng 7. Mưa nhiều quá phải không em? Mong rằng những lời nhắn ngọt ngào này sẽ khiến những ngày tháng 7 của em rực rỡ hơn. Cô gái ạ!
Bước sang tháng 7 mưa dường như nặng hạt hơn. Những hạt mưa không còn vương màu nắng nữa mà mang một màu u tối của đám mây xám kia. Chạy trốn, việc mà anh vẫn thường làm khi chạm phải nỗi đau. Anh thấy trái tim anh cũng như cơn mưa kia em à… Trút những hạt mưa đi để tan mình vào với khoảng trống trong tim. Rồi vài dòng vụn vặt anh viết cho mối tình đó, em có nhận ra kỉ niệm yêu thương qua những con chữ không?
Tháng 7 về. Những cơn mưa dai dẳng cả ngày. Tôi không ghét mưa nhưng lại ghét phải đội những làn mưa xối xả, bước những bước vội vàng trên con đường về nhà. Vì trời mưa to nên ai cũng ngại ra đường, tôi cũng vậy, biết làm sao được. Một mình trong nhà, nhìn ra ngoài là màn mưa giăng xiên xiên, những giọt nước như thấm vào lòng tôi, lạnh và xót xa. Nó như đang gọi về từng ký ức trong veo của một thời thơ dại. Ngôi nhà lạc lõng với tiếng ầm ào của gió mưa, chỉ mình tôi mơ màng theo những phút giây êm đềm, thanh thản, nơi đó là những hồi ức ngọt ngào mà tôi luôn muốn giấu mãi trong tim.
Mưa tháng 7, có gì đó như để nhớ mong, có gì như để ngóng trông. Mưa ngâu cũng như em, nũng nịu hay mít ướt nhưng lại đáng yêu vô cùng.
Tháng bảy mưa ngâu. Ta thầm cầu mong mưa mang theo hạnh phúc đến với mọi người, mọi nhà. Mưa mang theo yêu thương đến khắp mọi nẻo đường để cuộc sống này không còn ai phải khổ đau, bất hạnh, để nụ cười hiện hữu khắp muôn nơi…
Tháng bảy với những cơn mưa ngày bão rạo rực, nôn nao lòng người. Thèm cái cảm giác được ngồi trong quán nhỏ, nhâm nhi ly cà phê đắng, ngắm nhìn những hạt mua rơi lãng đãng hơi sương giữa phố xá ồn ào náo nhiệt cuả Sài Gòn để thảnh thơi bước giữa cuộc đời. Bước thật chậm để suy ngẫm, để nhìn lại mình và để có những phút giây “lắng đọng” cho tâm hồn…
Tháng 7 về tím biếc sắc bằng lăng dọc những con đường thơ mộng. Màu đỏ của phượng vĩ vẫn còn điểm xuyến đâu đó quanh đây. Cái sắc màu ấy cứ gợi lên trong tôi cái cảm giác bồn chồn, nao nao khôn xiết… Phải chăng nó là điều báo hiệu cho sự kết thúc của mùa chia tay?
Tạm biệt tháng 6, tháng của những cơn mưa bất chợt nhưng mạnh mẽ ùa về.
Tạm biệt những tháng ngày làm việc, ôn thi vất vả.
Tạm biệt những ngày hè ngắn ngủi
Tháng của từng dòng người hối hả đi tìm kiếm Yêu Thương .
Tạm biệt để ta bước qua một tháng mới với bao niềm vui mới…
Chào tháng 7, ta bước vào những buổi chiều nắng hoàng hôn dịu nhẹ, những chiếc lá đã mơn man chớm chuyển ánh nhạt vàng. Tạm biệt những chiều hè nóng bức của tháng sáu với biết bao kỉ niệm, ta đắm mình trong những hạt mưa ngâu mát dịu trong lành. Chào em, cô gái tháng 7 của tôi!
Mưa tháng 7, có gì đó như để nhớ mong, có gì như để ngóng trông. Mưa ngâu cũng như em, nũng nịu hay mít ướt nhưng lại đáng yêu vô cùng. Chào cô gái tháng 7 đáng yêu của anh!
Em bước ra thật xinh đẹp từ những chiều cuối hạ, nhưng ánh mắt lại u sầu khiến anh đắm chìm vào những giọt mưa ngâu nhạt nhòa. Nói anh nghe, điều gì đã khiến cho cô gái tháng 7 của anh mong manh như thế?
Và vừa rồi là những status tháng 7 hay cùng với bộ hình ảnh tháng 7 tuyệt đẹp mà tôi muốn gửi đến các bạn. Ngoài những bài thơ và tản mạn của Minh Nhật, rất tiếc những dòng stt tháng 7 sưu tầm đều là vô danh. Nếu có hứng thú, mời các bạn xem qua chùm thơ tình tháng 7 hay và những bài viết hay về tháng 7 thường xuyên được cập nhật. Chúc các bạn vui vẻ. Đừng quên thường xuyên ghé thăm blog để cập nhật nhanh những bài thơ tình, tản văn, status và hình ảnh nữa nhé, cảm ơn các bạn!
Tuyển Tập Những Dòng STT Hay & Hình Ảnh Đẹp Dành Cho Tháng 7 – Xem thêm Những Câu Nói Hay Về Tình Yêu hoặc STT Hay Và Mới Nhất!